
Tháng 7 ở miền bắc mưa miên man trắng trời, bão rập rình ngoài biển, hoa tóc tiên bời bời nở. Tháng 7 ngày thương binh lệt sĩ, ngày rằm xá tội vong nhân, ngày vu lan báo hiếu… Thiên nhiên cũng vời vợi nỗi niềm của con người. Vanhaiphong xin giới thiệu chùm thơ của nhiều tác giả gửi gắm sự tưởng nhớ đối với biết bao hy sinh của các anh hùng liệt sĩ và những hoài niệm, suy tưởng về người thân, về quê hương đất nước.
Lê Mạnh Thường
ĐÊM HOÀNG SA
Sóng khẽ nấc, khúc tráng ca uất nghẹn
Gió tiền nhân khắc khoải vuốt thân tàu
Nghĩa trang biển sâu hơn ngàn mét nước
Hoàng Sa đêm không trăng không sao
Tiền nhân hỡi, giờ này Người còn thức?
Hay ngủ sâu trong lớp cát đại dương?
Và dưới ấy có bao hồn ngư phủ
Còn linh thiêng xin hãy tụ về đây!
Cho con thắp nén nhang trong khóe mắt
Niệm hương linh bằng giọt nước mặn môi
Nhúm nhau ở đầu kia vọng lại
Nghe nghẹn ngào hai tiếng “Mẹ ơi!”
Chẳng dễ gì để nước mắt rơi
Nhưng dưới kia là trùng trùng ngôi mộ
Là máu, là xương, là hồn thiêng Tiên Tổ
Bao năm qua mang nỗi đau đời
Biết bao giờ về với Mẹ, con ơi?
Gọi Hoàng Sa mà sao lòng quặn thắt
Mẹ Tổ quốc còng lưng, bạc tóc
Dáng hao gầy, ngồi ngóng phía biển xa
Chẳng bao giờ hết bão tố, phong ba
Bởi sóng dữ vẫn ngày đêm vây bủa
Bầy thủy quái vẫn lượn lờ nhảy múa
Trên ngàn năm hương hỏa biển quê mình
Hoàng Sa đêm sao cứ mãi lặng thinh?
Chỉ có tiếng thở dài của gió
Xin vái vọng bãi cát vàng thương nhớ
Con rì rầm khấn nguyện gọi Hoàng Sa…!
L.M.T.
Lê Thị Tâm Chung
MỘT NGÀY…!
(Kính dâng hương hồn cha tôi, liệt sĩ Lê Hạnh Kiểm)
Một ngày nhận lệnh đi “BÊ”
Cha phấn khởi sắp được về quê hương
Mẹ lo lắng, mẹ bồn chồn
Chồng xa, con nhỏ dập dồn khó khăn
Cha cười: Em cứ yên tâm
Hẹn ngày thống nhất non sông Anh về!
Mẹ tôi hai mắt đỏ hoe
Bụng mang dạ chửa nặng nề tiễn cha *
Chúng tôi sơ tán vắng nhà
Cha sang ôm ấp, hít hà rồi đi!
Một ngày u ám, não nề
Lễ truy điệu với bốn bề khói hương **
“Chiêu hồn tử sĩ” bi thương
Gia đình, đồng nghiệp mắt vương lệ nhoà
Vợ khóc chồng, con khóc cha
Tiếng kêu xé ruột, vỡ oà: Cha ơi!
Năm con nheo nhóc, bé còi
Vợ hiền đứt gánh giữa đời chênh chao!
Chiến tranh ai muốn đâu nào!
“Vợ, con liệt sĩ” nghe sao đắng lòng
Một đời phận mẹ long đong
Nuôi con khôn lớn
Thờ chồng thủy chung
Một ngày thống nhất non sông
Về quê gặp NỘI ***
Lưng còng đợi cha
Đợi cha, hai mắt NỘI lòa
Sau ngày giỗ,
NỘI lìa xa cõi trần
Một ngày xúc động vô ngần
Đồng đội tìm được mộ phần của cha
Nghĩa trang liệt sĩ quê nhà
Cha cùng đồng đội từ xa tụ về! ***
Một ngày rực rỡ nắng hè
Cờ hoa phấp phới, nhạc xe tưng bừng
“Bà mẹ Việt Nam anh hùng”
Truy tặng cho NỘI rưng rưng cả nhà ****
Chiến tranh giờ đã lùi xa
Dâng hương tháng bảy nhớ cha nghẹn lòng
Thương cha con viết đôi dòng
Người ra đi với núi sông thanh bình!
* Khi cha tôi nhận lệnh đi chiến trường B, mẹ tôi đang mang thai em út tôi hơn sáu tháng.
** Cha tôi hy sinh ở chiến trường B cuối chiến dịch Tổng tấn công Mậu Thân 1968.
*** Năm 1975 thống nhất đất nước. Các cháu vào thăm bà Nội. Nội đã lòa hai mắt vì thương nhớ con trai. Khi biết cha tôi đã hy sinh. Bà chờ giỗ cha tôi xong và cũng mất sau ngày đó.
Bà được truy tặng danh hiệu BÀ MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG
**** Sau nhiều năm tìm kiếm hài cốt liệt sĩ, được đồng đội giúp đỡ, năm 1994 cha tôi đã được quy tập về nghĩa trang liệt sĩ của quê nhà: Huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi.
L.T.T.C.
Lê Việt Hùng
MẸ VÀ DÒNG SÔNG
Tìm lại năm tháng tuổi thơ
Nhớ về dòng sông thuở nhỏ
Đặc quánh phù sa ngầu đỏ
Xoáy vào nỗi nhớ khôn nguô
Chiều chiều dáng mẹ ngược xuôi
Bóng nắng cũng chừng mắc cạn
Đầm giọt mồ hôi trên trán
Lặng rơi cho nước dâng đầy
Chung chiêng bóng mẹ hao gầy
Gồng gánh cuộc đời lặng lẽ
Hoa cải thấu lời của mẹ
Trổ vàng nghiêng cả triền sông
Chợt nghe tiếng sáo nghẹn lòng
Thấm điệu dân ca mẹ hát
Con vẫn hằng ngày khao khát
Được cùng mẹ quẩy sông lên.
L.V.H.
Bùi Thu Hằng
NỖI ĐAU MỘT THUỞ ĐÃ THÀNH LỜI RU
Rưng rưng nắng giọt chân nhang
Khói cong quyện dấu chấm than nghiêng trời
Lá vàng cúi xuống nghẹn lời
Ngã Ba Đồng Lộc chuỗi cười còn xanh
Mộ bia cỏ biếc làm chăn
Nỗi đau một thuở đã thành lời ru
Hương bồ kết quyện hương nhu
Gội lên nấm cỏ mùa thu thơm nồng
Mười bông hoa đẹp non sông
Tinh khôi hương nhuỵ trắng trong núi rừng
Máu loang hồng dải miền Trung
Tạc nên vóc ngọc oai hùng quê hương
Còn câu ví dặm vấn vương
Đợi em về hát giận thương nhịp cầu
Gió đồng trinh thổi thẳm sâu
Em mang tuổi lá nhuộm mầu ngàn cây
Bom rơi đất phủ áo gầy
Bấu bầm đá sỏi bàn tay lần tìm
Khe Giao em bới niềm tin
Thắp lên đất mẹ bình minh sáng dần
Em xinh mãi nụ Cúc Tần
Tôi nhàu theo những chuyển luân bộn bề
Núi choàng khăn lụa chở che
Sông ru em khúc tình quê ngọt ngào….
B.T.H.
Bùi Quý Thực
TRỞ VỀ ĐẤT MẸ
Tặng miền quê Đệ Tứ Chiến Khu
Đã lâu không về thăm quê
Thu về lấp ló hàng tre xanh mát
Ai chồn chân đỉnh cờ thế sự
Nay về dưới bóng đa làng
Đình làng chứng kiến đổi thay
Những cậu học trò nhỏ của quê ơi
Nắng thu nhớ mái trường xưa
Kính yêu đồng đất bồi hồi
Thả sức chim ca thả sức gió đồng
Con mắt núi trữ lượng tâm hồn
Mẹ già bước đi khó hơn
Bến nước chiều dâng lên rưng rưng
Tâm hồn mẹ trong vắt
Đất quê líu ríu gọi tuổi thơ về
Nguồn cảm của mẹ bền lâu…
Mỗi con đường một niềm vui
Mùa màng ngả màu no ấm
Bầu trời dạng dỡ lúc nửa đêm
Nhiễu điều thương lấy áo cơm
Tôi làm thơ hời hợt chậm buồn
Ăn bát cơm gạo mùa nhớ lời căn dặn
Thân thiện đẩy lùi thiên tai
Bữa cơm chiều ấm lòng
Sách in có mặt người thân
Quê hương vun đắp tâm hồn
Nước chảy vào cằn cỗi
Ngắm nghía làm thân
Gian nan mùa bội thu
Thời gian kiếm tìm cục diện
Rung động ban mai nắng sớm
Tôi đứng nghiêm trang trước tượng đài Tổ Quốc
Tôi đứng dậy nhờ quê hương đổi mới
Thương con đò lận đận sớm hôm…
B.Q.T.