
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa từ trần ở tuổi 80. Trong cuộc đời cách mạng của mình, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã để lại nhiều di sản lớn với tư tưởng nhất quán: Lấy con người, lấy nhân dân làm chủ thể phụng sự xuyên suốt cả cuộc đời và sự nghiệp.
VHP trân trọng giới thiệu chùm thơ bày tỏ nỗi niềm tiếc thương Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng của các nhà văn đất Cảng!
Đinh Thường
NGƯỜI THẮP SÁNG NIỀM TIN
(Tiếc thương TBT Nguyễn Phú Trọng!)
Trời tháng bảy chợt mưa, chợt nắng
Khúc hát ngang chiều, rộn sắc phố nhắc tri ân
Bỗng dòng tin khiến tim ta chết lặng
“Người đã đi rồi!”…
Hẫng hụt nỗi đợi mong!
Trong tâm thức dân mình thấu tình nhân thế
Tuổi tám mươi chí hướng vẫn sắt son
Vì con người, đất nước Việt Nam
Noi gương Bác Hồ trọn đời dâng Tổ Quốc.
Nhìn cờ rủ, nghẹn ngào muốn khóc
Non nước từ nay sẽ khuất bóng Người
Lẽ thường tình Cách mạng luôn tiến về phía trước
Sao lòng cứ nhói đau khi thiếu vắng một vì sao!?
Bầu bạn năm châu cùng đau buồn thương tiếc
Nghĩa cử chân thành dành cho một dân tộc quang vinh
Ơn Người đã thắp lên niềm tin sáng rực
Cho ta vững tin bước tiếp vạn dặm hành trình.
Hải Phòng, ngày 19/7/2024
Phạm Vân Anh
ĐIỂM TỰA
Có đôi lần tôi được nghe Người nói về điểm tựa
Về cương vực ngàn năm…
Về rạng rỡ cơ đồ…
Và tiếng Người ấm nhẹ cất giọng thơ
Tặng đồng đội của tôi nơi tiền đồn phên dậu
Tay run chạm mốc biên thùy
Để ngàn năm cảm thấu
Tóc trắng ngàn lau
Vì cuộc cờ thế nước mai sau
Lời Người dặn một ngày xuân chưa xa
“Hãy luôn là điểm tựa chốn địa đầu”
Theo chúng tôi lên rừng, xuống bản
Và hôm nay, vần vũ cơn áp thấp
Biên cương tiễn biệt Người
Rừng núi vấn tang mây
Những người lính Biên phòng mãi nhớ
Một “điểm tựa” thanh cao của nước non này.
Hà Nội, ngày 19/7/2024
Bùi Thu Hằng
GIỜ NGƯỜI THIẾP NGỦ TRONG LÒNG VIỆT NAM
Người nằm nghiêng gió, nghiêng mây
Biển đông lặng sóng rừng cây cúi đầu
Núi quỳ chết lặng canh thâu
Chợt ngôi sao tắt nỗi đau bẻ trời
Mưa… mưa… mưa… lặng lẽ thôi
Đấy là trời muốn thay lời tiễn đưa
Toà sen thả khúc trong mưa
Hương thơm quyện tiếng chuông chùa ngân trong
Tháng năm thức với bão giông
Giờ Người thiếp ngủ trong lòng Việt Nam
Giang sơn bao nỗi lo toan
Xua đêm tối, thắp huy hoàng bình minh
Mọt sâu đục khoét giấu mình
Làm sao gom củi thiêu hình quỷ ma?
Một thân trước triệu phong ba
Noi gương Bác dắt dân qua dặm trường
Sạch thơm trên mỗi chặng đường
Việt Nam phải sánh quốc cường gần xa
Muôn cây chắt nhựa sinh hoa
Gom hương thành những bài ca tiễn Người
Hồn thiêng thanh thản khép cười
Âu lo gửi lại mong đời nối chân
Cờ tang buốt ngực nhân dân
Đá vàng khắc nhớ sấm thần tạc tên
Muôn hoa làm tấm chăn êm
Đắp yên giấc ngủ cho mềm lời ru…
Hải Phòng, ngày 22/7/2024