
Đằng sau những câu thơ giàu hình ảnh, có một nỗi lòng đang thổn thức; dư âm của những câu thơ ấy, khiến người đọc nó không khỏi xao lòng.
Vanhaiphong. com trân trọng giới thiệu chùm thơ “Ngựa trắng” của cây bút trẻ Nguyễn Thị Kim Nhung.
Đằng sau những câu thơ giàu hình ảnh, có một nỗi lòng đang thổn thức; dư âm của những câu thơ ấy, khiến người đọc nó không khỏi xao lòng.
Vanhaiphong. com trân trọng giới thiệu chùm thơ “Ngựa trắng” của cây bút trẻ Nguyễn Thị Kim Nhung.
BTV Nguyễn Thị Kim Nhung
ĐÊM
Căn phòng đêm nay rất trắng
bóng dùng dằng rồi cũng bỏ đi
giấc mơ là cây cầu gỗ mục
chạm vào rồi làm sao bước qua
Mẹ đã sinh con tuổi ngựa
xin hãy ru con bài hát xa nhà
tháng tư sấm nhiều hơn cỏ
đắng cảy* sau đồi đắng đót nở hoa
Đêm không nói nhiều hơn bản nhạc không lời
bao kẻ vẫn vì đêm thao thức
trăng tan rữa vì mắt ai rạo rực
găm vào đêm niềm nỗi của sao
Cánh đồng Thần Nông không người gặt hái
rỏ âu lo xuống những chiêm bao
Trong bóng tối ập òa mất, được
dải mây đêm kín đáo thay màu.
_________
* Tên một loài rau dại khi có sấm sẽ bị đắng.
NGỰA TRẮNG
Đêm nay ngựa trắng không ngủ
phi mãi trong rừng mưa
tiếng hí buồn hơn điệu sáo
Cuối bản vọng lại tiếng chiêng
đoàn người xé đêm đi về phía đốm lửa
sương khuya vá víu không lành
Ngựa trắng không về
bên cầu thang, người con gái lạ vừa rửa chân
gối chăn quên mùa mưa móc
hoa mận nở niềm day dứt
Ai tìm ngựa trắng rừng mưa
Tìm giọt sao rơi lạc nơi đáy mắt
cạn nhau một chén mải mê
củi lửa bén nhau để tro tàn tận
Ai vung lên trời một nắm ban mai
Vó ngựa tung giấc mơ biên ải
tạnh rừng mưa và cạn lòng ta.
NHÌN NẮNG
Làm sao bước qua mùa hè rất chật
chút âu lo vừa khép kín con đường
Giọng ai nhắc trong vời xa quê các
em hãy về
xem hoa trái vườn cha
Nắng ầm ĩ như vàng cho mùa cuối
những nóng nung không giết được xa xanh
người con gái không tin mình còn trẻ
đắp điếm sao đầy những khoảng trống chưa sinh
Làm sao bước qua mùa hè xa lạ
những dấu chân chơm chởm tính toan
Đừng nhắc mãi trò cô dâu chú rể
áo hoa xưa day dứt mặc không vừa
gã trai ấy từng rong chơi một thuở
khi ngộ ra, tuổi dắt díu nhau về
Nắng vạm vỡ tiếc chi đời thêu dệt
cứ tung hê chói lói khoe mùa
sen Tây Hồ xanh vì cổ tích
và tỏa hương từ lời tụng ca
Mình quay lại mùa hè nông nổi
nhìn hàng sấu đau mùa trĩu quả
mảnh vườn cha đeo địu trăng trôi
THIẾU PHỤ VÀ ÁNH TRĂNG
Những đêm trăng non
thiếu phụ không ru con bằng tiếng hát của mình
lời ru ngủ quên trên núi
Tiếng khóc ơ hờ
dội trăng vàng tươi tưởi
dòng suối khuya lẩn lánh ngại ngần
người vội đi rơi cái nhìn nhát nhúa
đã không còn ngọn lửa
đủ sưởi ấm lòng nhau
Khau Vai chỉ còn trong chuyện kể
Có bông hoa lặng lẽ trở mình
không giữ nổi giọt sương lơ đễnh
ngàn ngàn tiếc nuối
tan trong bình minh
Những đêm trăng non
thiếu phụ không ru con bằng tiếng hát của mình
con cào cào ngủ sương
mơ ngày mai đầy nắng.
N.T.K.N