Điêu Thuyền – Truyện ngắn của Tống Ngọc Hân

Cứ sa thải con Điêu Thuyền ấy đi là êm hết mọi chuyện. Choang. Một tiếng vỡ vụn. Xong cái lọ hoa thủy tinh chánh văn phòng tặng trưởng ban nhân ngày sinh nhật lần thứ năm mươi bảy…

Cứ sa thải con Điêu Thuyền ấy đi là êm hết mọi chuyện. Choang. Một tiếng vỡ vụn. Xong cái lọ hoa thủy tinh chánh văn phòng tặng trưởng ban nhân ngày sinh nhật lần thứ năm mươi bảy.

Bàn làm việc của hắn bỗng dưng có một bình hoa huệ. Không gian như tươi mới hơn. Sáng sủa, thơm tho và tinh khiết. Nhưng bất cứ sự xuất hiện nào, thay đổi nào trong phòng làm việc, với hắn đều có lí do cả. Còn có thể là một mưu đồ. Nhưng thật lòng mà nói. Hắn thích bình hoa ấy.

Cầm tập tài liệu chuẩn bị cho cuộc họp sáng hôm sau lên phòng trưởng ban, hắn bỗng thấy hồi hộp. Cửa khép hờ. Vào đi. Trưởng ban đang có khách. Chánh văn phòng thấy hắn thì đứng dậy chào về. Thôi huynh làm việc đi, muội về. Hắn giật mình vì cái giọng ngọt ngào đến khó chịu.

Trưởng ban không đọc. Hắn trình bày qua. Trưởng ban gỡ kính, nhìn hắn thân mật hơn, tin tưởng hơn. Cậu ở đây bốn năm rồi nhỉ? Vâng, chú mới về nên chưa rõ lắm, năm thứ năm rồi ạ. Cậu thấy cô Phượng thế nào? Dạ. Hắn lúng túng. Cô ấy rất khéo ạ. Khéo có tốt không? Dạ tốt ạ. Khéo có cần không? Dạ cần ạ.

Hắn về, lòng ấm ức khó tả. Hắn gọi cho ai đó, miễn bớt căng thẳng. Bố hắn nói như đinh đóng cột. Chú Huy là người tốt con ạ. Chị gái hắn đã về thủ đô theo chồng thì trả lời hắn trong lúc nấu ăn thì phải. Chú ấy giàu năng lực và kinh nghiệm đấy. Em cố gắng lên. Không, hắn không muốn nghe chuyện lòng tốt, không muốn nghe chuyện năng lực. Hắn muốn nghe chuyện khác cơ.

Phượng không còn trẻ. Hơn hắn cả mười lăm tuổi, ai bảo trẻ. Nhưng Phượng cũng chưa già. Kém trưởng ban cả mười lăm tuổi, ai dám bảo Phượng già. Thế mà Phượng đã yên vị ở cái ghế chánh văn phòng của Ban. Chánh văn phòng cả năm rồi mà Phượng vẫn không bỏ được cái thói quen từ hồi làm thứ kí cơ giám đốc cơ quan cũ. Phượng hay nũng nịu với mấy bác phó ban: “ huynh để đấy, muội làm cho”, hoặc “ giúp muội đi, rồi muội thưởng”. Phượng mở nắp lon bia, rót ra cốc, bưng lên tận miệng làm trưởng ban đỏ mặt. Phượng pha cà phê, lấy khăn ướt những lúc các “huynh” đi họp về căng thẳng. Cơ quan hắn, khối người bảo Phượng có năng lực làm thư kí một cách đặc biệtƑ

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder