Chùm thơ Hoa Thành

Phượng kết trái báo hết mùa cháy lửa…

 

Mùa thu xa em


Phượng kết trái báo hết mùa cháy lửa
Gió vén mây mở cửa đón thu về
Cạn khuông ngày vàng tím bậu trời quê
Se se nhạt quyện say nồng giấc ngủ

Đêm trầm tĩnh vắng lời con tu hú
Đất thở hơi sương đậu trắng đầu cành
Em đi rồi chỉ còn lại giọt gianh
Đến sỏi đá cũng hóa thành câm lặng

Con mích nhón chân bước đi im ắng
Sao rụng loang nằm ngủ đáy ao nhà
Đã mấy mùa bàng rụng lá đơm hoa
Em để lại bão giông tàn rụng héo

Anh vẫn biết đường đi trăm vạn nẻo
Có phải đâu mọi thứ tính bằng vàng
Qua cuồng phong rồi trời lại thanh quang
Mảnh trăng ngọc tắm trần trong dòng biếc

Chú cuội cười bên gốc đa ai biết
Ngẩng mà đi như đang tiết thu về…

Lộc xuân hai miền

Anh đi đã mấy tháng nay
Sài Gòn nào có ngọn may se lòng
Trời cao tắm áng mây hồng
Đất Nam vò trắng nắng trong khoảng trời.

Đường chiều cong vặt trăng vơi
Tàn đông ngoài ấy rạng ngời sắc hoa
Đất thành áo váy thướt tha
Trái đào ai giữ ruộng nhà ai chăm…

Anh đi tháng đã tàn năm
Đem ngày trộn tối, để tằm nhả tơ
Hòa cơn gió lạc, trăng mờ
Thả lòng theo những vần thơ hướng về.

Sông Chanh hương bưởi hồn quê
Đọng trong ký ức bốn bề dọc ngang
Anh gom một trút nắng vàng
Để hong cơn gió trời đang chuyển mùa.

Mai vàng hé nụ anh mua
Gửi ra ngoài ấy giao thừa đón xuân
Tết này anh chẳng ở gần
Ta trao nhau chút lộc xuân hai miền…

Khúc tháng năm


Mây đớp nắng để vạ trời sôi bụng
Đất cựa mình tội ngọn gió lang thang
Bóng tối ăn gian, đêm tháng năm ngắn lại
Để chuỗi ngày thư thái phượng kiêu sa.

Để cho em thả dáng khúc chiều tà
Để cho sông oằn mình theo dòng chảy
Ta gọi em trong mê tình đâu đấy
Rồi đêm đêm thiêu cháy mộng hồn hoang.

Giọt cà phê tí tách đốt thời gian
Lòng xao xuyến gặp mắt tình đờ dại
Nửa thân em như quấn từng tơ vải
Gió hờn mi muốn giành lại về mình…

Nếu vô thường có chắc ẩn tình vênh
Em trau chuốt gửi hồn ly giọt đắng
Anh đứng dậy  lòng  bão giông thầm lặng
Cám ơn em, đời cho chút riêng mình!

H.T

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder