Chùm thơ chân dung số 3 của Phùng Văn Khai

Thơ tặng Trần Ngọc Mỹ

 Trần Ngọc Mỹ là một bạn thơ Hải Phòng sáng tác thơ từ khá sớm. Bạn ấy đi các Trại viết của Văn nghệ Quân đội luôn để lại những ấn tượng sâu sắc, kỷ niệm chân thành. Văn chương luôn thật gần cũng thật xa xôi là như vậy…

Nhà thơ Trần Ngọc Mỹ

Sao đành xinh thế em tôi,

Sao thiên hạ cứ mắt môi sân đình?

Sao em xinh thế em mình,

Hải Phòng phố Cấm, phà Bình nơi đâu?

 

Em mình trầu thắm tươi cau,

Sen hồng trong lụa, trăng màu gương trăng.

Sóng chi hơn sóng Bạch Đằng?

Anh hùng xếp nốt tính bằng chuyên cơ?

 

Em mình như cỏ non tơ,

Biết thuần voi, biết làm thơ tang tình.

Bao anh đã hiện nguyên hình,

Cong đuôi tháo chạy em mình tha cho.

 

Em mình thức cũng o… o…

Em mình chớp mắt đắm đò khối anh.

Em mình trong ngọt cơm canh,

Biết đâu bão tố, hẹ hành những đâu?

 

Em lắc đầu, em gật đầu,

Biết bao cơ sự, cơ cầu, cơ duyên…

Má em đôi lúm đồng tiền,

Chôn bao chiến hạm, soái thuyền bao nhiêu?

 

Vì em anh cũng đánh liều,

Kiếp này thề sẽ… không yêu em mình.

 


 

Thơ tặng Khương Thị Mến

 Khương Thị Mến quê Văn Giang thuần hậu đất Hưng Yên khoa bảng ân tình. Đất hiền lành người cũng hiền thục lắm. Bạn ấy như người em gái nhỏ, chăm chỉ, tinh tế và hiểu biết. Chúc Khương Thị Mến ngày càng thêm rộng mở đường thơ…

Mặc ai son phấn phố phường,

Riêng em chọn một con đường thôn quê.

Trường làng sắc nắng triền đê,

Chồng em bộ đội, phu thê mặn nồng.

 

Thơ em cúc trắng, sen hồng,

Bưởi thơm núm bưởi, nhãn lồng lịm môi.

Nhịp cầu dải yếm thảnh thơi,

Bạc vàng để lại, em mời người sang.

 

Em là con gái Văn Giang,

Biết yêu từ độ hội làng mười lăm.

Thế rồi ngần ấy mùa trăng,

Em ngần ấy tuổi trẻ măng sân đình.

 

Đời em lụy một chữ tình,

Đến hôm nay vẫn chỉ mình chồng thôi.

Thơ em cũng chỉ xanh trời,

Tình cây, tình đất, tình người giáo viên.

 

Em từ cô gái ao sen,

Mặc ai ao súng, trăng đèn mặc ai.

Thôn quê hạt lúa, củ khoai,

Một thuyền, một bến, Đông – Đoài mà chi?

 

Chênh chao cũng một đôi khi,

Còn thì đứng đắn nhất nhì Hưng Yên?

Không tin hỏi Thị Mầu xem?

Em vừa nhận giải mười bông sen vàng.


 

 Thơ tặng Hồng Hạnh

Nghệ sĩ nhân dân – ca sĩ – Đại tá Hồng Hạnh luôn là cô em gái mạnh mẽ, quyết liệt những cũng rất đằm sâu góp phần tạo nên vẻ đẹp của giới văn nghệ sĩ Quân đội thế hệ 7X. Với cá tính mạnh và nền tảng kiến thức âm nhạc tốt, Hồng Hạnh đã để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng khán thính giả yêu âm nhạc. Trên cương vị Giám đốc Nhà hát ca múa nhạc Quân đội, Hồng Hạnh đã dành thời gian và trí tuệ, tâm huyết và sự yêu thương để viết tiếp những trang vàng của một đơn vị lừng danh. Trong đời thường, Hồng Hạnh luôn giản dị dễ gần, giàu năng lượng và khát vọng sống, hồn hậu, hòa đồng và tinh tế…

 

Con cháu Bà Trưng, Bà Triệu

Cái gì cũng rộng, cũng dài

Tất cả vùng miền, khu vực

Căng tràn như nắng ban mai.

 

Tên em đã Hồng lại Hạnh

Đọc lên ai cũng vỗ tay

Quê em vùng quê cách mạng

Cờ đỏ sao vàng tung bay.

 

Em bước sàn nhà rung rinh

Mắt ai bập bùng ánh lửa

Em cười anh không dám thở

Hai tay giữ chặt tim mình.

 

Em thỏ thẻ nói với anh

Toàn những lời trong Nghị quyết

Em còn khen anh tâm huyết

Với vùng đất mỏ quê em.

 

Gần em anh bỗng sợ đèn

Anh sợ trăng, anh sợ biển

Anh muốn trèo lên cột điện

Mang theo một sợi dây thừng.

 

Ôi em Hồng Hạnh biển rừng

Sóng sánh đất trời thơm mát

Rộng dài như muôn câu hát

Từ lâu bắt mất hồn anh.


 

Thơ tặng Thái Hải Đăng

 Bạn Thái Hải Đăng đến với tôi qua lời giới thiệu của nhà văn Hoàng Quốc Hải. Tôi luôn cảm mến các bạn trẻ thì đã đặc biệt cảm mến Thái Hải Đăng qua công việc nghiên cứu văn hóa lịch sử và những bài viết phê bình. Chiều sâu của tư duy và sự tươi tắn trong ngôn ngữ chính là thế mạnh của Thái Hải Đăng. Chúc Thái Hải Đăng đi xa trên nền tảng kiến thức của mình.

Cỏ sớm tinh sương, sông xa trầm hậu

Văn bút mang mang, ngọc luyện đêm dài

Bể học trùng trùng, thân đơn kiếm nhất

Vĩnh Long chim hót thơm một nhành mai.

 

Ngày phía trước đang tầng tầng mây trắng

Phía sau lưng cơm áo dám đâu thường

Cổ nhân mở cõi bùn hoang thành quốc thổ

Ta lẽ nào trang sách cũng không xong.

 

Ta đã đến nơi kinh thành máu lệ

Đã đêm đêm cùng sử sách tri âm

Nước mắt kia đã rơi nhòe mặt giấy

Ta muốn thét lên không chỉ một lần.

 

Ngày phía trước đang thắm xanh như biển

Bước đường xa sông suối cũng ân cần

Con chim hót bầu trời cao rộng quá

Nụ mai vàng mở cánh đón mùa xuân.

 

Ôi sông núi trời Nam hùng vĩ

Luận anh hùng bút mực thiên thu

Mây Yên Tử thảo thơm màu Phật – Thánh

Thổi dịu dàng trong hương gió mùa thu.

 

Ngày đang mở, chân trời ngựa hí

Mái đầu xanh rợn sóng biển xanh

“Vạn Kiếp hữu sơn giai kiếm khí

Lục đầu vô thủy bất thu thanh” .

 

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder