
KHUẤT HẸN MÙA XUÂN
Lê Nhi
Hạt sương mỏng
xuyên thủng tôi qua ô cửa nhỏ
vẳng mùa xuân reo hò ngoài ngõ
giục về thôi..!
sương thầm thì
đám thạch thảo thẫm cánh cổng quê
ngõ trắng bột vôi mẹ rắc
đợi tôi về
bờ tường cong như ngày lên nêu
bố bắc thêm nồi rượu
ngóng tết chờ đứa bé tôi
lọ mọ đun rửa năm cũ thơm mùi
và xanh lòng từng lá dong tết cũ…
xuân mùa sum tụ
tôi lỡ vé tàu phía đời ga
gửi hạt sương nhỏ về nhà
về mẹ.
Nghi ngút nhang trầm gói tôi làm cánh thiên di
lạy mái đình, chùa cổ
lạy quê vò võ
tôi khất phía cổng làng mình một giọt sương xuân!
MỘT CHẠP GIÊNG HAI
Dương Thắng
Mưa phùn giữa độ chạp về
Ruộng đông thừa mạ rét tê luống cày
Làng yên bình gió ru say
Cỏ mềm trơ cuống vết rày trâu qua
Nén nhang thơm thảo quả hoa
Nghĩa trang ấm khói người xa chưa về
Hương đồng, hương đất đậm quê
Giữa bao la thấy bộn bề lắng sâu
Giêng hai cây lúa ngóc đầu
Căm căm trắng nước nông sâu đáy bùn
Vết chân cua cáy bò run
Tìm trong bảng lảng sương mòn giăng ngang
Người đi từ độ dở dang
Chưa ngày trở lại nhỡ nhàng xuân xưa
Sân đình lạc tiếng trống đưa
Gió phai bao cánh Đào vừa nhớ nhung
Môi cười nhấp nỗi riêng chung
Rót say chén rượu tủi mừng đầy vơi
Giêng hai, một chạp người ơi
Quê cha, đất mẹ nhòa trời khói hương