
TƯỜNG VI ĐÃ RỤNG GIÓ THU
Côi cút chiều nắng rụng mềm dĩ vãng
Lá tình ngâu tím lãng đãng màu thương
Đóa tường vi nghe xào xạc nghê thường
Cầm kỷ niệm xưa bồng bềnh phiêu lãng.
Tường vi mỏng manh như sương lãng mạn
Chẳng lụy phiền chi nắng cạn chiều tà
Anh thường ví em tựa thể sương sa
Và ương ngạnh như hương hoa mãi ấy.
Tường vi nay gió rụng tràn thu đấy
Vẫn du dương hồng ngát để gió lay.
Dẫu mây ngàn cứ mải miết trôi, bay
Mộng trăm năm kệ đắng cay giữ vẹn.
Khép buồn vương riêng lòng em chẳng thẹn
Tường vi ngời duyên thắm trước thu trong
Anh còn nhớ, còn thương tường vi không
Sao nổi gió tắt đêm nồng dã dượi.
Cánh buồm thơ… đừng rụng như lá đuối
Mùa thu này trăng áo mới em thay !
Japan, đêm 23/8/2020
N. T. M